Nhạc Phong không hề đề phòng, bất thình lình bị Cảnh Triệt ôm chầm lấy.
"..." Đúng là say bí tỉ rồi, lại tưởng anh là phụ nữ à?
Nhạc Phong nhíu mày, vốn định đẩy anh ta ra, chợt cảm thấy môi của Cảnh Triệt dán lên sau tai mình, hơi thở bất thường phả vào cần cổ anh.
Vốn là người luôn thích sạch sẽ, Nhạc Phong không chút do dự co chân lên đá văng Cảnh Triệt ra.
Cú đá của Nhạc Phong khá mạnh, khiến Cảnh Triệt phải quỳ gục xuống đất, ôm bụng gầm nhẹ: "Anh định giết người đấy à?"
"..." Nhạc Phong phớt lờ Cảnh Triệt, không nhanh không chậm vuốt phẳng bộ âu phục màu trắng bị anh ta làm nhăn nhúm, rồi xoay người ra khỏi toilet.
"Đừng đi!"
"..." Nhạc Phong dừng lại.
"Đỡ tôi dậy, tôi không đứng lên nổi!" Cảnh Triệt một tay cầm khăn, một tay vươn dài ra cầu xin sự giúp đỡ.
Nhưng Nhạc Phong không muốn đỡ anh ta dậy.
"Không đứng lên nổi thì bò đi!" Nhạc Phong vô tình ném lại một câu, lười biếng bước ra khỏi toilet.