Lúc này tôi nghe thấy Từ Phong gọi Trương Khai tới, thằng nhóc này chạy tới thấy thế, lập tức mặc quần ủng vào muốn nhảy xuống.
Tôi giơ tay ngăn anh ta lại nói: "Cẩn thận một chút, phía dưới có rất nhiều xương vỡ, đừng để bị đâm phải!"
Trương Khai nhếch miệng cười nói: "Không sao, yên tâm đi, tôi có kinh nghiệm làm việc này…"
Nói xong anh ta nhảy xuống hố, chậm rãi mò mẫm trong đống ô uế, nhanh chóng có rất nhiều xương vỡ bị anh ta vớt trong hầm ra. Khi chúng tôi nhìn thấy những phần xương cốt vớt ra từ trong hầm, mặt ai nấy càng khó coi hơn.
Tuy tôi không phải pháp y, nhưng nhìn thấy xương người bị đập vỡ nát ra thế, muốn xếp đặt lại cho của ai về với người ấy chắc chắn rất khó. Đến cuối cùng, tất cả xương vỡ đều lẫn vào nhau, mà hài cốt trong hầm còn lên đến mười một người.
Lúc này chú Lê cúi người hỏi nhỏ bên tai tôi: "Bên dưới có cậu hai Đặng không?"
Tôi gật đầu đáp: "Có"
"Tính cả anh ta thì bên dưới có tổng cộng bao nhiêu người?"