Người nọ cười và nói với tôi: "Cậu là Tiến Bảo hả?"
Tôi mờ mịt gật đầu đáp: "Đúng vậy! Anh là…"
Người đàn ông kéo tôi đến một góc rồi nói nhỏ với tôi: "Chú họ của cậu bảo tôi ở đây chờ cậu, ông ấy biết cậu nhất định sẽ tới tìm, cho nên bảo tôi lúc thấy cậu thì giao cái này cho cậu."
Nói xong anh ta lấy một bức thư trong người ra cho tôi, tôi nhận thư mở ra xem, bên trong quả nhiên là chữ viết của chú họ.
Trong thư chú nói tôi đừng đau buồn, cũng đừng làm ầm lên, sức khoẻ của thím họ không có việc gì… Đọc mấy dòng chữ trong thư của chú họ, cuối cùng tôi đã yên tâm hơn nhiều. Nhưng lại thầm nghi ngờ tại sao chú họ phải làm một lễ tang giả cho thím chứ? Chắc không vì để lấy chút tiền phúng viếng đâu!
Người nọ thấy vẻ mặt tôi biến đổi khó lường thì cười nói: "Chú họ của cậu giờ đang ở một nơi bí ẩn, cậu chỉ cần đi theo đường nhỏ lên núi ở đầu thôn Tây, đi suốt đến hết đường rồi đi tiếp theo hướng Bắc, sẽ gặp được chú họ cậu nhanh thôi."