Lúc xảy ra chuyện, lão Triệu không ở nhà, khi đấy anh ấy đang học đại học ở xa, cho đến khi người cô gọi điện thoại tới báo cha mẹ đã mất tích được một tuần rồi. Vì bà ấy không thể tìm được họ nên mới thông báo cho lão Triệu đang đi học ở bên ngoài.
Năm đó lão Triệu vẫn còn là một thanh niên chưa hiểu chuyện, biết tin cha mẹ gặp nạn thì không màng gì mà chạy tới đó. Dù lúc ấy cơn động đất đã qua, nhưng vẫn còn dư chấn liên tục không ngừng, có nhiều tuyến đường đến khu gặp tai nạn đều bị chặn lại.
Cho đến khi lão Triệu vất vả lắm mới chạy được tới khu vực cha mẹ gặp nạn thì lại được biết là đã dừng việc cứu hộ rồi. Lúc đó anh ấy thật sự không thể chấp nhận được sự thực này, muốn lên núi đi tìm nhưng bị cản lại, bởi vì lúc ấy trên núi thật sự quá nguy hiểm.