Buổi tối hôm đó tôi cũng không biết mình đã uống bao nhiêu rượu, ký ức cuối cùng chính là lôi kéo Đinh Nhất liên tục kể những chuyện hồi còn nhỏ giữa tôi và Chiêu Tài…
Sáng sớm hôm sau, tôi từ từ ngồi dậy trên giường, đầu đau muốn nứt ra, ngẩn ngơ cả buổi mới thấy rõ hoá ra là ở trong nhà mình. Dưới giường, một âm thanh ngắt ngang suy nghĩ của tôi, hoá ra là Kim Bảo được Đinh Nhất đón về từ nhà của mẹ Đậu Đậu.
Có thể là rất lâu không gặp nên hơi xa lạ, cũng có lẽ là bị bộ dạng uống quá chén của tôi ngày hôm qua dọa nên Kim Bảo không thể hiện ra sự nhiệt tình cho lắm, nhưng cuối cùng cũng không có vứt bỏ mà yên lặng canh giữ ở đầu giường tôi.
"Lại đây…" Tôi duỗi tay vẫy nó lên giường, cho nó ngửi mùi trên tay mình, khi ấy tên nhóc này mới ngoe nguẩy đuôi mấy cái.