Một người ném thứ đen sì lên bờ, chú Lê ngồi xuống xem rồi vui mừng nói: "Đúng rồi, là do vật này tác quái!"
Lúc này Đinh Nhất kéo tôi sang một bên, còn đám khí đen giống như bị máu của tôi vây lại không thể thoát ra.
Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy chuyện này, đám khí đen kia đảo quanh vùng có máu của tôi, như thể không tìm thấy lối ra. Đinh Nhất cầm dao thép, sau đó để tôi tự giữ ngón tay bị chảy máu, còn anh ta chạy đến chỗ chú Lê.
Tôi nhìn theo bóng lưng Đinh Nhất, lại liếc xuống luồng khí dưới đất, chợt dâng lên nỗi sợ hãi mơ hồ. Tôi vẫn cảm thấy đi theo Đinh Nhất an toàn hơn, thế là định bụng chạy theo anh ta. Nhưng anh ta chạy nhanh đến chỗ chú Lê, nhìn vào thứ đen sì dưới chân, rồi bổ "phập" xuống, con dao đâm ngập vào nó…
Luồng khí đen lúc nãy còn đang xoay tròn bất chợt chấn động như thể giãy giụa muốn trốn, rồi thoáng cái bốc hơi trong không khí!