Trần phủ, vì có một vị Luyện Đan Sư chính thức tọa trấn, nên cực kỳ nổi tiếng ở vương quốc Thiên Huyền, được xếp vào hàng danh gia vọng tộc.
Vốn dĩ với một gia tộc như vậy, đan dược không bao giờ thiếu, đúng ra ai ai cũng phải khỏe mạnh, phấn chấn tự hào mới phải. Nhưng hiện tại, không khí trong gia tộc đó lại đang vô cùng ảm đạm, thê lương, cả phủ đệ chìm vào trong bầu không khí u uất, nặng nề.
"Được rồi, cứ chiếu theo quy định này mà chấp hành, bất cứ ai cũng không được dị nghị, bằng không, lập tức trục xuất khỏi gia tộc!"
Giữa đại điện, đan sư Trần Tiêu nhìn quanh một lượt, cất giọng ảo não.
Được mời đến dự khảo hạch biện đan của thằng cha tên Trương Huyền, kết cục hắn ta vừa mở miệng ra đã phán ông chẳng còn sống được bao lâu, do các cơ quan nội tạng đều đã suy kiệt. Ôm theo nỗi lòng chán nản ủ ê, ông ta vừa về đến gia tộc đã bắt đầu sắp xếp hậu sự.