"Hữu Hữu?" Hắc Điền Huệ Tử vẻ mặt mờ mịt nhìn Cố Vi Vi và Nguyên Mộng không biết nhảy từ đâu ra, khó hiểu hỏi "Hữu Hữu làm sao vậy?"
"Hữu Hữu mất tích rồi." Cố Vi Vi bắt hụt, cảm xúc đã ở bên bờ vực sụp đổ:
"Rốt cuộc Cố Tư Đình đã sai cậu làm gì, rốt cuộc đã bắt con trai tớ đi đâu rồi?"
"Cố Tư Đình?!" Hắc Điền Huệ Tử khó hiểu nhìn về phía Nguyên Mộng, hỏi:
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Một giờ trước, có người từ nhà họ Tần bắt Hữu Hữu đi mất." Nguyên Mộng yên lặng nhìn cô ấy, nói:
"Mà một trong những chiếc xe khả nghi đã từng tiếp xúc với cô, cô còn cầm đồ mà người đó đưa nữa. "
Lúc đó, cô ấy xuất hiện ở khu vực gần nhà họ Tần, quả thật là rất khả nghi.
"Nhưng đó chỉ là mấy món đồ đặc sản mà anh tôi dặn người đưa tới rồi bảo tôi mang về mà thôi." Hắc Điền Huệ Tử nói xong liền nhìn nhìn hai người họ, truy hỏi:
"Hai người chắc chắn là người của nhà họ Cố ra tay?"