"Được." Cố Vi Vi bằng lòng.
Gần này cô còn phải xử lý công việc chế tác hậu kỳ của bộ phim, còn anh phải sắp xếp rất nhiều chuyện của công ty.
Dù sao bọn họ sẽ ra nước ngoài rất lâu, anh cũng không thể không làm gì, cứ thế ném công ty cho Phó Thời Khâm rồi bỏ đi.
Chẳng qua, đêm nay anh không có ra ngoài xã giao, mà là về nhà cũ nhà họ Phó.
Lúc ăn tối, Phó Thời Khâm và Phó Thời Dịch liên tiếp gọi điện thoại đến đây, nếu là đi xã giao, phải là Từ Khiêm hoặc là Phó Thời Khâm gọi điện thoại tới mới đúng.
Cho nên, rất có khả năng anh nói xã giao chính là về nhà cũ nhà họ Phó.
Hơn nữa, nhất định có chuyện gì không thoải mái, tám chín phần là chuyện có liên quan đến cô mới làm anh không vui như vậy.
Phó Hàn Tranh vươn tay, nhẹ nhàng vuốt tóc cô, rũ mắt nhìn chăm chú khuôn mặt nhỏ xinh đẹp đáng yêu của cô, ánh mắt tràn đầy tình yêu khắc cốt ghi tâm.
"Vi Vi, cảm ơn em."