Buổi chiều vẫn tiến hành quay phim như bình thường, chẳng qua ánh mắt trên dưới đoàn làm phim nhìn đạo diễn và trợ lý mới đến, thật đúng là có ý tứ sâu xa.
Tuy buổi chiều Phó Hàn Tranh đã đeo kính râm để che đi ánh mắt anh, nhưng người trong đoàn làm phim không bỏ đi địch ý với anh.
Gần đây trợ lý Tiểu Từ thường giúp Kiều Lâm sắp xếp công việc trong đoàn làm phim, nhân lúc Cố Vi Vi phổ biến cho diễn viên, chạy đến bên Nguyên Mộng đang ngồi nhắm mắt dưỡng thần cạnh Phó Hàn Tranh.
"Chị Nguyên Mộng, chị đừng ngủ."
Nguyên Mộng ngáp một cái, đứng lên: "Tôi không có việc gì làm, không ngủ thì làm gì?"
Trợ lý Tiểu Từ liếc thoáng qua vị trợ lý đạo diễn mới đến, nhỏ giọng nói.
"Có phải là do chị không chăm sóc tốt cho đạo diễn, cho nên mới tìm thêm một trợ lý mới?"
"Chị nhìn xem, ánh mắt anh ta nhìn chằm chằm vào đạo diễn, ngộ nhỡ anh ta thật sự có ý đồ xấu, đạo diễn sẽ gặp nguy hiểm."
Nguyên Mộng ôm trán, nhìn về phía Phó Hàn Tranh.