Mười mấy phút sau, Phó Hàn Tranh gọi điện thoại tới.
"Mẹ nói với em sao?"
Phó phu nhân vừa quay về dinh thự chưa được bao lâu thì cô ấy gửi tin nhắn như vậy cho anh, chẳng cần nghĩ nhiều cũng biết hẳn là mẹ nói với cô ấy.
Hơn nữa, chắc chắn mẹ cũng đã nói chuyện lão thái thái muốn hai người ly hôn thì mới đồng ý làm phẫu thuật rồi.
Có thể, mẹ còn khuyên cô ly hôn anh nữa.
"Ừm." Cố Vi Vi biết cô không lừa nổi anh, nên cũng không phủ nhận.
"Cho nên, em muốn ly hôn với tôi sao?" Phó Hàn Tranh trầm giọng.
Anh nhớ là, ngày bọn họ đi đăng ký kết hôn cô còn vui vẻ cầm giấy đăng ký kết hôn không chịu cất đi, đến cả đi ngủ cũng ôm theo.
Bây giờ mới được một tháng, mà bọn họ đã phải xóa bỏ cuộc hôn nhân này rồi.
Lúc này, nhất định cô đang đau lòng tới thấu tim.
"Bệnh tình của bà nội quan trọng hơn, phải cân nhắc trước." Cố Vi Vi cố gắng giữ cho giọng nói của cô bình thường nhất có thể, không muốn để anh nghe thấy cô đang run rẩy.