Ánh mắt của tất cả những người đang có mặt tại buổi Lễ đều tập trung trên người Ảnh hậu trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên hoan phim Locarno, tiếng vỗ tay dưới khán đài vang lên như sấm dậy.
Lăng Nghiên lúng túng cầm chiếc cup chuẩn bị phải trao cho Cố Vi Vi đứng bên cạnh cô, trong lòng chỉ hận không thể ném vỡ cái cup này.
Nhưng vô số ánh mắt và máy quay đều đang chú ý tới phía này, cô không thể làm như vậy được.
Rõ ràng Lăng Nghiên tức muốn chết nhưng cô ta lại không thể không nặn ra một nụ cười trên môi, chậm rãi trao cup vào tay Cố Vi Vi.
Cố Vi Vi mỉm cười nhận lấy cup giải thưởng, cô thấy rõ sự thù hận và không cam tâm trong mắt Lăng Nghiên.
Bach đứng bên cạnh Lăng Nghiên, vô cùng kích động nói.
"Giải thưởng Ảnh hậu năm nay được trao cho diễn viên truyền kỳ mới Mộ Vi Vi, chuyện này… khiến tôi rất cảm động."
Cố Vi Vi dở khóc dở cười, Bach thì cảm động, nhưng có lẽ bây giờ Lăng Nghiên đã hận chết bọn họ rồi.