Carman Dorrance vừa nghe vậy, chậm rãi quay lại nhìn Matthew, "Anh vừa nói gì?"
Matthew liếc mắt nhìn người đang nằm trong quan tài rồi báo cáo.
"Vừa rồi bọn họ nâng cô ấy lên, tôi nhìn thấy ở vị trí trái tim cô ấy có dấu vết bị khâu lại, nhìn qua đường chỉ thì… không thấy trái tim."
Carman Dorrance không tin, đi tới gần nhìn vào quan tài.
Cơ thể ông khẽ loạng choạng, nếu không có cây gậy thì đã không đứng vững nổi nữa.
"Cố Tư Đình, tim của con bé… rốt cuộc là mất đi đâu rồi?"
Chẳng trách Cố gia vẫn luôn ngăn cản ông đưa Vi Vi đi, thì ra là sợ ông phát hiện trái tim của Vi Vi đã bị lấy đi mất rồi.
Không chờ Cố Tư Đình và Cố phu nhân trả lời, Lăng Nghiên đã quỳ xuống trước mặt Carman Dorrance, khóc không thành tiếng mà nói.
"Thúc thúc, trái tim của Vi Vi… đã được cấy ghép cho cháu rồi."
"Cấy ghép cho cô?" Carman Dorrance dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lăng Nghiên đang khóc lóc trông rất đáng thương trên mặt đất.