Chạng vạng tối, một cỗ xe ngựa không nổi bật chút nào xuất hiện ở cửa sau tiểu viện Tôn Hằng.
Bánh xe chuyển động, lái vào tiểu viện, cuốn cùng đứng trước mật thất bế quan của hắn.
Tôn Hằng bước xuống xe ngựa, đem đồ vật trong xe cất vào trong phòng tối.
Sau căn mật thất này, nếu như không được hắn cho phép, thì không người nào dám bén mảng tới đây.
Cho nên, không cần phải lo lắng có người phát hiện hắn chuyển đồ xuống.
Hành trình lần này, tuy vạn phần nguy hiểm, nhưng thu hoạch rất xa xỉ.
Xe ngựa chất đầy đồ vậy, hơn nữa đa số đồ đều thuộc loại đắt đỏ, sợ là dùng tiền tài còn khó đánh giá được giá trị của chúng.
Nhưng đáng tiếc, mặc dù thu hoạch phong phú, nhưng thứ mà Tôn Hằng cần dùng, thì lại không nhiều lắm.
Thậm chí, có thể nói là lác đác không có mấy!
Chuyện hôm nay, hắn cũng không lo lắng nó bại lộ, chuốc thêm phiền phức cho mình.