Hoắc Thiệu Hằng lại khá lạc quan.
Anh động viên Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch: "Đại Hùng, Tiểu Trạch, các cậu hãy nghĩ thế này đi. So với trước kia hoàn toàn không có manh mối gì thì tình hình bây giờ đã tốt đến nỗi không thể tốt hơn rồi."
Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch đồng loạt gật đầu, "Đúng vậy Hoắc thiếu, ít nhất chúng ta đã biết tin tức của Cố Tường Văn, hơn nữa còn có thêm một manh mối nổi lên mặt nước!"
Hoắc Thiệu Hằng không hổ là thủ trưởng của bọn họ, cùng là một chuyện khiến Âm Thế Hùng và Triệu Lương Trạch cực kì lo lắng, nhưng khi nói ra từ trong miệng anh lại tràn đầy ánh sáng và hy vọng.
"Nói hay lắm. Vợ của Cố Tường Văn cũng đã tiến vào tầm mắt của chúng ta, phải điều tra cho kĩ càng vào." Hoắc Thiệu Hằng dừng một lát, trong lòng bỗng nhớ ra một chuyện. Dù là lúc sốt cao hôn mê, Cố Niệm Chi vẫn không hề gọi mẹ, chỉ gọi "ba, chú"…