Phạm Kiến nhìn hệ thống định vị trên xe rồi tìm một con đường ngắn nhất để đi. Anh ta chạy xe vừa nhanh vừa vững, không bao lâu sau đã đến cổng Nam của đại học B.
Sau khi xuất trình giấy thông hành, xe chuyên dụng của Hoắc Thiệu Hằng đi thẳng vào khuôn viên trường học.
Trời đã tối nhưng người trong khuôn viên trường học lại càng nhiều hơn.
Sau khi đi vào khuôn viên trường chiếc xe liền giảm tốc độ, đi thẳng đến tòa ký túc xá của nghiên cứu sinh, chỗ Cố Niệm Chi đang ở.
Hoắc Thiệu Hằng ngồi trên xe gọi điện cho Cố Niệm Chi.
Cố Niệm Chi vừa tự học trên thư viện về, đang chuẩn bị tắm rửa đắp mặt nạ. Nghe thấy nhạc chuông cài đặt riêng cho Hoắc Thiệu Hằng vang lên, cô lập tức trở nên kích động.
"Hoắc thiếu ạ?" Cô nhận cuộc gọi, vui mừng hỏi, "Muộn thế này anh còn gọi điện cho em làm gì thế?"
Hoắc Thiệu Hằng ngồi trên xe nhìn ra ngoài cửa kính xe, nói: "Anh đang ở trong trường em đây, sắp tới khu ký túc xá của bọn em rồi."