"Chú có khách à?" Hoắc Thiệu Hằng im lặng đứng dậy, "Vậy cháu về trước đây ạ."
"Về làm cái gì?" Thượng tướng Quý không cho phép anh từ chối, "Đã tới rồi thì cùng nhau ăn bữa cơm chứ! Có lần nào cậu đến nhà tôi mà lại không ăn cơm đâu?"
Hoắc Thiệu Hằng mỉm cười, cúi người cầm cặp tài liệu trên ghế sofa lên, "Lúc trước nhà chú không có khách thì cháu ăn chực bữa cơm cũng không sao. Bây giờ nhà chú có khách mà cháu vẫn mặt dày mày dạn ăn chực thì không hay cho lắm."
"Có cái gì mà không hay? Cũng không thể coi là khách được, lần trước cậu cũng từng gặp rồi mà." Thượng tướng Quý trừng mắt nhìn anh, "Chính là Từ Phiêu Hồng, con gái Phó Tham mưu trưởng Từ của Đoàn 3 trực thuộc Cục tác chiến đấy, cậu quên rồi à?"
Hoắc Thiệu Hằng trầm tư suy nghĩ một lát rồi lắc đầu, "Quả thật không nhớ nổi ạ. Cháu từng gặp cô ấy rồi à?"