Nhìn xung quanh, Vương Bảo Nhạc cố dằn bao cảm giác phức tạp trong lòng xuống. Hắn giơ tay lên, lập tức lấy ra hơn mười con rối, sai khiến chúng nó tản ra để tìm kiếm khắp thành trì này. Chính bản thân hắn cũng bắt đầu di chuyển và quan sát thành trì này, đi tới nơi có dao động khí tức Minh Tông mạnh nhất.
Có thể nhìn ra được nơi này từng có rất nhiều người ở lại, từ một vài chi tiết để đoán thì những người ở nơi này cũng đã có chuẩn bị ngay khi nguy cơ ập xuống. Chẳng qua dù đã có chuẩn bị thì cuối cùng vẫn chết hết toàn bộ, ngay cả cự nhân cỡ này cũng bị chém thành hai nửa.
Trong lòng Vương Bảo Nhạc khó tránh khỏi cảm khái, hắn lắc đầu đi tới khu vực trung tâm của thành trì này, nhưng ngay khi hắn đi được không bao lâu thì ánh mắt khựng lại, chợt dừng bước.
Hắn cảm nhận được một trong số hơn mười con rối mà mình phóng ra đã mất liên hệ chẳng chút dấu hiệu báo trước nào.