Nhìn đám người bao vây ở xung quanh, vẻ mặt Vương Bảo Nhạc vừa lạnh lùng lại bình tĩnh, trong mắt không hề có sợ hãi. Dường như, tất cả nguy cơ sinh tử đã không còn là gì trong mắt hắn nữa.
Hắn không e ngại gì đám tu sĩ ngũ thế thiên tộc đang đứng trước mặt. Cho dù không dùng Pháp Binh, dù bản thân đang bị trọng thương nhưng nếu muốn giết chết bọn chúng cũng không hề khó. Người hắn kiêng kị thật sự chính là tên tu sĩ Trúc Cơ lúc nãy!
Rõ ràng, sau khi ăn thiệt thòi thì tên đó không dám tự mình lên nữa nên đã phái những tu sĩ Chân Tức này đến đây để tiêu hao sức lực và thử mình. Chắc hẳn hắn ta đang nấp ở xung quanh để theo dõi tình hình ở bên đây.
"Xem ra bọn chúng không biết nơi này sẽ có mê tung vụ xuất hiện..."