Nếu như đủ thời gian thì có lẽ Vương Bảo Nhạc sẽ không bị thương nặng như thế. Chỉ là hiện giờ những trận chiến của hắn và lũ áo đen kia đều cần phải tốc chiến tốc thắng, một khi kéo dài quá lâu thì nhất định sẽ bị đám áo đen khác kéo tới.
Cho nên Vương Bảo Nhạc nhất định phải thừa nhận một vài cái giá lớn khi muốn phản kích. Như bốn gã sau cùng ban nãy vậy, bọn chúng nhào tới lúc gần chết khiến cho Vương Bảo Nhạc cũng bị thương không nhẹ dù có pháp khí hộ thân.
Lúc này, khí tức của hắn có phần hỗn loạn, cong lưng chạy nhanh giữa các lùm cây bụi cỏ, vừa lấy một nắm đan dược ra nuốt vội vào, vừa nhanh chóng kiểm tra chỗ đồ lại trong vòng tay trữ vật của mình.
"Đan dược chẳng còn bao nhiêu nữa, pháp khí cũng dùng hết một nửa rồi..."