Bỗng nhiên có một con lợn màu hồng nhạt rơi từ trên trời xuống, hạ cánh ngay trên đầu Nam Cung Dục, gây ra một tiếng "rầm" lớn.
Sắc mặt Nam Cung Dục vô cùng u ám, hắn nhìn con lợn nhỏ màu hồng đột nhiên xen ngang giữa mình và Khê Nhi với ánh mắt sắc như lưỡi gươm. Bị phá đám ngay lúc ngọt ngào ân ái, tình chàng ý thiếp thì ai mà chẳng khó chịu.
Đản Đản nuốt nước bọt, thầm nghĩ: Cha thật đáng sợ.
Thế nhưng Đản Đản là Đản Đản dũng cảm, vì hạnh phúc của mẹ, nó nhất định phải dũng cảm lên tiếng.
"Cha, con có việc muốn thương lượng với cha."
Ánh mắt Nam Cung Dục vẫn sắc lẹm như cũ, vẻ mặt hắn như muốn nói: Có chuyện mau nói, nói xong thì mau cút.
Đản Đản rụt cổ, khẽ thì thào: "Chuyện này chỉ có thể nói với một mình cha, không thể để mẹ nghe thấy."