Bàn tay túm lấy Lục Chỉ Hi của Nam Cung Dục từ từ siết chặt, khóe miệng hắn nhếch lên thành nụ cười tàn nhẫn: "Ngươi là cái thá gì mà không biết xấu hổ nói bản vương từng qua lại với ngươi? Ngươi ấy à, còn chẳng xứng xách giày cho Khê Nhi của bản vương!"
Cổ họng bị bóp chặt phát ra những tiếng răng rắc ghê rợn. Sự si mê trong ánh mắt Lục Chỉ Hi lại biến thành sợ hãi một lần nữa, mang theo cả vẻ oán hận và đố kỵ sâu sắc.
Thấy Lục Chỉ Hi sắp bị bóp chết, viện trưởng phân viện dẫn đường của học viện Thần Y vội vàng đứng dậy, vội vã xin tha cho ả: "Minh vương điện hạ, mong điện hạ nương tay giúp cho. Hiện giờ Lục Chỉ Hi vẫn là đệ tử học viện Thần Y chúng tôi, xin điện hạ… Xin điện hạ giơ cao đánh khẽ…"
Tưởng viện phó cũng vội vàng cầu xin: "Xin Minh vương điện hạ giao cô ta cho chúng tôi xử lý."