Đặc biệt là khi đã làm một người thầy thuốc, thậm chí Hề Nguyệt còn không thể thấy bệnh nhân chết mà không cứu.
Đám đệ tử trúng độc xác sống lại càng chết lặng, hai mắt cay xè đỏ ửng. Bọn họ thề với lòng mình, bất kể thế nào, sau này nhất định phải báo đáp ơn cứu mạng của Hề Nguyệt.
Sau khi giao lại thuốc giải, cuối cùng Hột Khê không chịu nổi nữa, hai đầu gối mềm nhũn, ngã khuỵu xuống mặt đất. Lúc này, linh lực trong cơ thể cô dồi dào mà nóng rẫy, gần như muốn cắn nát lục phủ ngũ tạng cô. Hai tai ù đi, cô không nghe được âm thanh gì nữa, cũng không nhìn rõ cảnh tượng trước mắt, ý thức lại càng mê man, dường như có thể ngất bất cứ lúc nào.
Trong lòng Hột Khê biết là không ổn rồi, song cô lại bất lực.