Năng lực kiểu này của hắn cũng không phải vạn năng, hòa lẫn với bóng đêm chỉ có thể ở nơi trống trải không gần người, lại thiếu ánh sáng thì mới không bị phát hiện. Cho nên dù hắn bảo vệ Hột Khê thì cũng chỉ có thể bảo vệ từ xa.
Nói xong, hắn đang định đi thì một đôi tay mảnh khảnh nhỏ bé bất chợt ôm chặt hắn từ phía sau. Bước chân Nam Cung Dục khựng lại, cả người đều cứng đờ. Phía sau vang lên giọng nói trầm thấp của cô gái: "Nam Cung Dục, hình như ta nhớ huynh hơn ta nghĩ."
Khi nói chuyện, nhiệt độ và sự mềm mại trên người cô gái truyền đến như sắp thiêu cháy máu thịt hắn. Vào lúc thế này, hành động âu yếm của cô nhóc này rõ ràng là đang khiêu khích hắn. Nếu hắn nhịn được nữa thì hắn không phải đàn ông.
Nam Cung Dục bất ngờ quay đầu, cuối cùng bất chấp thời gian địa điểm, muốn ôm chặt người vào lòng hôn thật sâu. Thế nhưng, lúc quay đầu nhìn về phía sau, hắn chỉ thấy bóng dáng cô gái như đang hốt hoảng chạy trốn thật xa.