"Lúc ấy ta rất ghét hành vi của gã, cho nên đã dùng bùa định ảnh để ghi lại đoạn hình ảnh này, mong rằng nó có thể kìm bớt thói huênh hoang vênh váo của Trần Kiến Thành."
"Nhưng ta không ngờ tới, vậy mà những hình ảnh này sẽ trở thành chứng cứ duy nhất chứng minh Hề Nguyệt trong sạch. Bởi vì phó hội trưởng Thái Du là ân nhân cứu mạng của ta, cho nên ta không muốn những chứng cứ của mình đem đến bất lợi cho huynh ấy. Nhưng... lần này ta thật sự không thể nào giữ im lặng được nữa!"
Trương Sùng nghiến răng, ngẩng đầu nhìn từng người xung quanh: "Hề Nguyệt vô tội, tài năng của cậu ấy, trí tuệ của cậu ấy là thứ mà tất cả các thí sinh của kỳ thi lần này đều không sánh bằng. Cậu ấy không hề gian lận, càng không hề ác độc thấy đồng đội chết mà không cứu. Ngược lại, vì để giúp đồng đội sống sót, cậu ấy suýt nữa đã hysinh tính mạng của mình!"