"Gì cơ? Phương thuốc tự mình nghiên cứu ra hả?" Thầy thuốc Trần đứng gần cô nhất không nhịn được thốt lên, "Hề công tử, cậu nói thật à? Đan dược này là tự cậu nghiên cứu ra? Không có trong bất kỳ loại sách cổ nào sao?"
Thấy Hột Khê gật đầu, các thầy thuốc trên tường thành quay sang nhìn nhau, tất cả đều rất khiếp sợ. Không phải không ai có thể tự nghĩ ra phương thuốc, nhưng ở đại lục Mịch La đã mấy trăm năm không ai làm được. Thiếu niên trước mặt mới ít tuổi như thế sao đã làm được vậy?
Lục Chỉ Hi nhíu mày, không nhịn được bước lên một bước nói: "Hề công tử, tự nghĩ ra phương thuốc không phải là trò đùa. Nếu không cẩn thận thận có thể làm người bệnh phải chịu những tổn thương nghiêm trọng khó cứu vãn nổi. Cậu chắc chắn đơn thuốc này là tự cậu nghĩ ra sao?"