Bạch Hổ xoa cằm, cười vui sướng: "Ta nhớ lúc còn ở thành Yên Kinh, cô vẫn gọi tên họ Cốc kia là "tên họ Cốc". Sao mới ra ngoài có một chuyến đã biến thành Lưu Phong ca ca rồi? Thân mật quá đi mất!"
"Huynh!" Lần này, cả mặt Thẩm Tinh Nhược đều đỏ lựng.
Cốc Lưu Phong cũng khẽ hắng giọng một tiếng, lúng túng cúi đầu nói lảng sang chuyện khác: "Hề Nguyệt, thời gian cấp bách, chúng ta nhanh xuất phát lên đường thôi!"
Hột Khê cười gật đầu, không trêu hai người này nữa, đứng dậy thanh toán rồi rời đi. Nhưng vừa mới đi được hai bước thì phát hiện Mạc Tiểu Thố cũng cùng đi theo.
Hột Khê ngăn cản cô ấy lại: "Mạc cô nương, chuyện vừa rồi ta đã giải thích rõ, cô mau sớm về nhà đi, đừng đi theo bọn ta nữa."
Cô bé này có vẻ còn trẻ, không rành sự đời, cứ rong chơi bên ngoài một mình thế này thật là không an toàn.