"Say này ông đây chính là anh họ hoàng đế, quốc cữu của nước Kim Lăng. Nàng hãy hầu hạ ta cho tốt, về sau ta sẽ không bạc đãi nàng đâu, ha ha ha..."
Nghe vậy, hai mắt người phụ nữ tỏa sáng, cô ta nóng bỏng áp sát vào Chu Trọng Bát, thậm chí còn ôm vai bá cổ gã, cặp chân dài với làn da trắng như tuyết nửa kín nửa hở bước lên rồi ngồi xuống đùi Chu Trọng Bát.
"Thiếu gia, chàng còn nói cái gì sau này sẽ không bạc đãi thiếp, nhưng suy cho cùng thiếp cũng là tiểu thư con nhà quyền quý, chẳng lẽ sau này chỉ làm thiếp của Chu thiếu gia thôi sao?"
Bờ môi đỏ thẫm nhẹ nhàng chạm vào tai Chu Trọng Bát, hơi thở tự hương hoa thoang thoảng: "Thiếp mến mộ sự cơ trí và xuất thân quyền thế của Chu thiếu gia, dù chỉ có thể gả cho Chu thiếu gia làm thiếp, thiếp cũng chấp nhận. Nhưng mà chàng muốn thiếp nhẫn nhịn như thế nào khi phu nhân phía trên thiếp cũng chỉ là kẻ thân cô thế cô không nhà không cửa, ngay cả thanh danh cũng đã bị hủy hoại sạch sẽ đây."