Nếu vậy chỉ có một cách giải thích, trên người thiếu nữ này có bảo vật kỳ bí nào đó, hơn nữa nhất định phải là pháp khí cấp năm trở lên.
Mấy tên áo đen quay lại liếc mắt nhìn nhau, trên mặt đều lộ ra vẻ tham lam, đột nhiên tăng tốc phi kiếm đuổi theo.
Hột Khê đang tháo chạy bỗng vuốt vuốt tóc, cảm nhận được bột phấn mịn dính trong tay, lòng cô bỗng dậy sóng.
Thứ vừa mới ngăn cản công kích của mấy tên áo đen nào có phải là bảo vật kỳ bí, mà là… ấn ký Nam Cung Dục để lại trên người cô. Chỉ khi thời điểm sinh mạng của cô gặp nguy hiểm, ấn ký kia mới có thể chuyển thành lá chắn che chở bảo vệ cô, cứu mạng cô. Dường như cô nợ Nam Cung Dục càng ngày càng nhiều rồi.
Song có lẽ hôm nay cô phải bỏ mạng lại đây thôi, chỉ sợ sau này đến cả cơ hội để báo đáp cũng không còn nữa rồi. Ý nghĩ đó của Hột Khê mới chỉ chợt lóe lên, trước mặt cô đột nhiên mờ đi, ba gã áo đen đã bao vây lấy cô.