Bảy rưỡi tối, Điểm Điểm rốt cuộc cũng học xong. Cậu bé ra khỏi phòng, đi rửa tay.
Bác Long bưng đồ ăn lên: "Cậu Điểm Điểm, ăn cơm thôi."
Điểm Điểm nhìn về phía Tô Tiểu Miêu, chạy tới hỏi: "Mẹ ơi, con hỏi mẹ, tám tuổi thì chim nhỏ đã lớn chưa?"
Tô Tiểu Miêu: "..."
"Chắc là chưa đâu, sao vậy?" Tô Tiểu Miêu hỏi.
Điểm Điểm nhún vai: "Không có gì, người nhỏ như vậy sao lại biết nhiều chuyện thế nhỉ?"
Cậu bé đói bụng leo lên bàn ăn, vừa bưng bát lên liền cắm cúi ăn.
"Ý con là bạn nam mà Thẩm Thủy Mạt chơi cùng sao?" Trong đầu Tô Tiểu Miêu vẫn còn chút ấn tượng, cậu bé kia rất đẹp trai, tính nết hòa đồng, có khí chất.
"Vâng, hôm nay ở lớp bọn con nặn đất, Thẩm Thủy Mạt nặn Tần Trạch Húc, còn nặn cả chính bạn ấy nữa. Hai người nắm tay nhau, còn mặc áo cưới các kiểu." Điểm Điểm kể lại.
"Ừm."
"Bạn ấy không nặn con." Điểm Điểm thở phì phì, nói.
"Vậy con có nặn bạn ấy không?"