Giang Bích Liên: "Cũng không thể nói như vậy. Nhà trường đã đưa ra thông báo xử phạt dành cho cậu từ lâu rồi, chắc chắn cậu sẽ bị đuổi học đó. Tôi chỉ nghĩ cậu là một học sinh nghèo không nơi nương tựa, bị đuổi ra rồi sau này phải sống như thế nào? Có cần tôi cho cậu ít tiền không? Tốt xấu gì chúng ta cũng là bạn học một thời gian."
Hóa ra đây mới là mục đích thật sự của cô ta: tới để đâm thọc Hạ Anh Lạc.
Hạ Anh Lạc là người dễ dàng chịu thiệt như thế hay sao? Đôi đồng tử của cô đảo tròn rồi sau đó chuyển sang gương mặt tươi cười: "Giang Bích Liên, không thể ngờ được cậu tốt bụng như vậy. Xem ra trước kia tôi cảm thấy cậu vừa kệch cỡm vừa dối trá đều là hiểu lầm. Lần này tôi bị đuổi ra khỏi trung tâm huấn luyện, đang lo không có chỗ nào để đi đây."
Giang Bích Liên nghe thế liền run rẩy, gì mà vừa kệch cỡm vừa dối trá cơ?