Nhìn Hàn Sâm lại chậm rãi đứng lên, có một thứ gì đó như cuộn trào trong lòng rất nhiều khán giả, nao nao khó chịu vô cùng.
Mà ánh mắt của Thần Tử Ánh Sáng nhìn về phía Hàn Sâm đã không còn khinh bỉ như lúc trước, thay vào đó là vẻ mặt nghiêm túc, vào giờ khắc này đây, hắn ta mới bắt đầu xem Hàn Sâm là đối thủ thật sự của mình.
"Bắt đầu từ bây giờ, tao sẽ xem mày là kẻ địch thật sự, nếu lúc này mày muốn rời đi thì nhanh lên, nếu không kẻ địch của tao không ai có thể sống được trên thế giới này đâu." Thần Tử Ánh Sáng nhìn Hàn Sâm rồi nói.
Không có đáp lại, Hàn Sâm vung quyền đánh thẳng tới.
Rốt cuộc cơ thể của Thần Tử Ánh Sáng cũng chuyển động, lao đi như vệt sáng, chỉ trong chớp mắt, hắn ta lóe qua trước người Hàn Sâm, từng vệt sáng trắng chằng chịt khắp nơi, đánh chém trên người hắn.
"A!" Hàn Sâm bị chém văng lên không trung, trên lớp áo giáp màu tím sẫm, máu văng tung tóe như một đóa hoa mẫu đơn đỏ rực lạc giữa trời.
Rầm!