"Nếu không phải sợ đắc tội với nhà họ Hải thì làm sao tôi có thể để cho Hải Vân nuốt trọn hai thú hồn của B thần như vậy. Kiểu gì tôi cũng kiếm được một con." Sau khi cuộc đấu giá kết thúc, Khánh thiếu gia vẫn phàn nàn không ngừng.
Hàn Sâm nghe mà đổ mồ hôi hột trong lòng. Cái giá kia không phải là quá cao đối với đám người Khánh thiếu gia, không ai tranh giành với Hải Vân là vì nể thân phận của cậu ta mà thôi.
Nhưng Hàn Sâm cũng biết hai thú hồn kia có giá cao như vậy chủ yếu là vì thanh danh của Kim Tệ mà không phải giá trị thực tế của chúng đáng chừng ấy tiền.
"Tôi nói anh Sâm này, đáng lẽ ra lúc đầu anh phải mua bộ áo giáp và thú hồn biến thân giúp B thần thành danh chứ. Con thú cưng thần huyết kia mạnh thì mạnh, nhưng hai món trước mới là đặc trưng của B thần mà." Khánh thiếu gia còn tiếc hận thay Hàn Sâm.