"Cha, cha đang làm gì thế?" Tư Đồ Hương kéo Tư Đồ Thanh vào phòng nghỉ, đóng cửa lại hỏi ngay.
Hổ Mặt Cười ăn thịt người không nhả xương đâu? Huấn luyện viên ma quỷ đâu?
Tư Đồ Hương hận không thể tìm cái lỗ nào đó để chui xuống cho rồi, vốn muốn mời Tư Đồ Thanh đến đây huấn luyện tên nhóc Hàn Sâm kia, nào ngờ lại thành Hàn Sâm huấn luyện Tư Đồ Thanh thế này.
"Khụ khụ, hắc bạch quyền của tên nhóc đó quả thật rất lợi hại, sau mỗi lần thắng được cha còn có thể chỉ ra khuyết điểm của cha nữa, cha..."
Tư Đồ Thanh đỏ mặt, vì mê hắc bạch quyền nên ông cũng quên béng chuyện kia luôn.
Tư Đồ Hương tức không nói nên lời, già đến nơi rồi mà còn học hắc bạch quyền với Hàn Sâm làm gì chứ, làm con gái mất hết cả mặt rồi đây này.
"Cha à, cha có thể huấn luyện cậu ta cho nghiêm được không, đâu phải cha không biết tình huống của hệ bắn cung chứ, giải đấu liên trường lần này mình chỉ trông vào cậu ta thôi đấy." Tư Đồ Hương buồn bực nói.