Trên đường lái xe về nhà họ Phong.
Trước đó Phong Lăng đã ngủ được một giấc nên bây giờ tinh thần khá tỉnh táo, cô đảo mắt nhìn hai chiếc xe khác.
Đa số các xe được căn cứ XI cử tới thoạt trông giống với các loại xe dân dụng bình thường nhưng thực chất, mỗi xe đều bọc thép, trên xe cũng không thiếu thứ gì. Cho dù họ đột ngột bị phần tử khủng bố tập kích thì cũng có thể lập tức lấy vũ khí ra đối phó ngay.
Căn cứ XI.
Ánh mắt Phong Lăng lạnh nhạt hờ hững, cô đặt hờ tay ở trên đùi, thờ ơ nhìn bóng lưng của Lệ Nam Hành: "Đưa tôi đến nội thành là được rồi, tôi tự bắt xe về."
Lệ Nam Hành không đáp lại.
"Giữa tôi và anh không còn quan hệ gì hết, nếu anh đưa tôi về như vậy thì người nhà họ Phong sẽ nghĩ linh tinh."
Lúc này, Lệ Nam Hành mới lạnh lùng đáp lại một tiếng: "Sao thế? Em sợ họ sẽ nghĩ linh tinh sao?"