Sáng sớm ngày hôm sau, Quý Noãn quay về nhà họ Quý.
Ba năm qua nhưng Quý Hoằng Văn vẫn vậy. Khi sức khỏe khá hơn thì ông đã có thể tự mình đi lại, còn khi sức khỏe hơi sa sút thì đi chậm hơn hoặc có trợ lý dìu bên cạnh. Nhưng cũng may Quý Hoằng Văn không bị bệnh nặng gì, nhà họ Quý không vỡ nợ, Quý Hoằng Văn cũng không nằm trong bệnh viện ôm hận mà chết. Còn Tập đoàn Quý thị vì được Quý Noãn rót thêm một khoản tiền vốn và ít dự án mà đã có vị trí vững vàng hơn rất nhiều trong thương trường.
"Ba, không phải Mộng Nhiên đã về Hải Thành từ hai năm trước rồi sao? Nó vẫn không nói một năm trước nó ở đâu à?" Quý Noãn đỡ Quý Hoằng Văn đi lại trên bãi cỏ phía trước nhà họ Quý.
Quý Hoằng Văn cười: "Không thấy nói, còn sống là được rồi. Nó không muốn nói thì ba cũng không hỏi. Hơn nữa sau khi trở về thì hai năm vừa rồi nó cũng rất hiếm khi về nhà họ Quý, mà lại…"