Lúc này Hạ Anh Lạc mới kịp hiểu ý của gã, lạnh lùng cười: "Ngài Triệu có vẻ đang lo chuyện bao đồng rồi."
Lệ Duệ ở bên cạnh vốn đang lột vỏ nho cho hai cô gái, lúc anh ta chăm nom cho người khác thì hành động rất tỉ mẩn, lại quan tâm chu đáo. Bấy giờ, anh đưa mắt nhìn qua lại hai người này, cười hỏi Hạ Anh Lạc: "Anh Lạc, tên rác rưởi này là ai?"
"Cậu nói ai là rác rưởi?!" Bùi Diễm không quen thấy người khác sỉ nhục chồng chưa cưới của mình, hét ầm lên.
Lệ Duệ lại không thèm quan tâm.
Hiện giờ, tâm trạng của Hạ Anh Lạc mới tốt lên đôi chút, trả lời câu hỏi của anh trai: "Là Triệu Dực Hiên."
Ba chữ này vừa được thốt lên, Lệ Duệ đã hiểu ngay lập tức. Cô em gái quý báu này của anh đã lớn đến từng này, trước giờ chỉ có cô không thích, chứ không có ai không thích cô, chưa hề có ai làm cô tổn thương nặng nề đến vậy, thẳng thừng bỏ cô, làm cô trở thành trò cười của người khác.
Triệu Dực Hiên xem chừng là chán sống rồi.