Lạc Thần Hi nhìn khuôn mặt nhỏ hồn nhiên của bé, cùng sự ỷ lại này.
Bỗng nhiên trong lòng hiện lên cảm giác khác thường.
Cô phát hiện, bản thân quên mất một chuyện rất quan trọng.
Sau khi Lạc Thần Tâm đổi lại với cô, thì Mục đại thiếu cũng sẽ quên mất, cho dù không phân biệt được hai người bọn họ, thì chí ít, cũng không đến nỗi chịu thiệt.
Nhưng bánh bao nhỏ thì không giống nhau.
Bé còn nhỏ như vậy, thuần khiết đáng yêu như vậy, đối với mình lại tín nhiệm ỷ lại vô điều kiện đến như vậy...
Nếu như, Lạc Thần Tâm cũng giống như ba năm trước, ngược đãi bé thì phải làm sao bây giờ?
Trước đây, bánh bao nhỏ vừa nhìn thấy Lạc Thần Tâm sẽ khóc lớn, cái này cũng là một loại tự vệ.
Nhưng bây giờ, bé đối với khuôn mặt này hoàn toàn không hề đề phòng...
Nghĩ tới chuyện này, thì bỗng nhiên trong lòng của Lạc Thần Hi run rẩy, trong lòng tràn đầy sự sợ hãi khó tả.
"Chị, đưa Đường Đường đi nhà trẻ đi mà..."