Phó Hàn Tranh nghe xong, trừng mắt nhìn Phó Thời Khâm ngồi đối diện bị cảm mạo đang dùng giấy bịt mũi kia.
Hai ngày nay trong nhà chỉ có anh ta bị cảm, còn thỉnh thoảng đi đến trước mặt hai đứa bé, nhất định là bị anh ta lây bệnh.
"Trước hạ sốt bằng vật lý cho con bé trước, anh bảo bác sĩ đến nhà."
"Đã làm rồi." Cố Vi Vi nói.
"Anh lập tức trở về." Phó Hàn Tranh nói.
Phó Thời Khâm nghe xong, khàn giọng nói.
"Đừng mà, lát nữa còn một cuộc họp đấy?"
"Điềm Điềm phát sốt." Phó Hàn Tranh cầm chìa khóa xe lên, lúc này liền chuẩn bị trở về nhà.
Phó Thời Khâm vừa nghe là cháu gái nhỏ bị bệnh, đương nhiên không dám lại ngăn cản anh về nhà.
"Vậy... Anh vẫn nên trở về đi."
"Còn có, trước khi hết cảm, đừng đến nhà anh nữa." Phó Hàn Tranh nghiêm túc cảnh báo, rồi mới rời khỏi văn phòng.
Thời điểm anh về đến nhà, bác sĩ nhi khoa ở bệnh viện Hà Trì đã chạy tới.
"Thế nào?"