Sáng hôm sau, Hạ Vũ bước ra khỏi nhà với tâm trạng thoải mái. Sau nhiều ngày căng thẳng vì công việc, cuối cùng cô cũng có một chút thời gian dành riêng cho bản thân. Cô quyết định ghé qua cửa hàng sách nhỏ gần nhà, nơi cô thường đến để tìm cảm hứng mới cho các thiết kế của mình.
Cửa hàng sách nằm khuất trong một con ngõ nhỏ, yên tĩnh và thơ mộng với những kệ sách được bày biện gọn gàng, ngăn nắp. Hạ Vũ thích không khí trầm lặng nơi đây, nơi cô có thể tìm thấy những cuốn sách cổ điển hoặc những cuốn sách về thời trang đương đại. Cô thầm nghĩ rằng đây là một ngày đẹp để dành cho chính mình, thả lỏng và thư giãn giữa những trang sách.
Khi bước vào cửa hàng, mùi hương của gỗ sồi và giấy cũ phảng phất trong không gian, tạo nên một cảm giác thân thuộc. Hạ Vũ tìm đến kệ sách thời trang, nơi cô thường bắt gặp những tác phẩm truyền cảm hứng từ các nhà thiết kế nổi tiếng.
Cô đang mải mê xem xét một cuốn sách thiết kế mới khi một giọng nói trầm quen thuộc vang lên từ phía sau:
"Cô cũng đến đây à?"
Hạ Vũ ngạc nhiên quay lại và thấy Lý Mặc đang đứng đó. Khoảnh khắc ấy, cô chợt cảm thấy như trái đất đột ngột xoay chậm lại. Không phải vì sự xuất hiện của anh là bất ngờ, mà vì cô chưa từng nghĩ anh lại có thể xuất hiện ở một nơi bình yên như thế này.
"Anh cũng thích đọc sách sao?" Cô hỏi, cố giấu đi sự ngạc nhiên của mình. Lý Mặc không phải kiểu người mà cô nghĩ sẽ thường xuyên lui tới những nơi thế này.
Lý Mặc khẽ nhún vai, đôi mắt anh thoáng một chút dịu dàng khi nhìn cô. "Tôi không có nhiều thời gian để đọc, nhưng thỉnh thoảng tôi ghé qua đây để tìm một cuốn sách mới. Cửa hàng này rất yên tĩnh, khác hẳn với không khí náo nhiệt bên ngoài."
Câu trả lời của anh làm Hạ Vũ cảm thấy thích thú. Người đàn ông này, dù bề ngoài có vẻ lạnh lùng và xa cách, lại có một mặt nhẹ nhàng và gần gũi mà cô chưa từng nghĩ đến.
"Cô đang tìm gì?" Lý Mặc hỏi, ánh mắt anh lướt qua những cuốn sách trên kệ. "Có lẽ tôi có thể giúp cô chọn một cuốn."
Hạ Vũ mỉm cười, cúi xuống lấy một cuốn sách từ giá. "Tôi đang tìm cảm hứng cho bộ sưu tập tiếp theo. Có một số cuốn sách về lịch sử thời trang mà tôi muốn tham khảo."
Lý Mặc khẽ gật đầu, dường như hiểu rằng thời trang không chỉ là một công việc đơn thuần với cô mà còn là cả niềm đam mê. Anh im lặng một chút, rồi bỗng nhiên nói:
"Cô làm tôi nhớ đến một câu nói: Thời trang không chỉ là những gì bạn mặc lên người, mà là cách bạn sống."
Hạ Vũ ngẩng đầu lên, nhìn anh với ánh mắt ngạc nhiên. Cô không nghĩ rằng Lý Mặc lại hiểu rõ về thời trang đến như vậy. Cô nở một nụ cười nhẹ, cảm nhận được rằng có lẽ giữa hai người đã có một sự kết nối sâu hơn.
"Anh nói đúng. Thời trang là cách chúng ta thể hiện bản thân, không chỉ qua trang phục mà còn qua thái độ sống," Hạ Vũ đáp lại, ánh mắt lấp lánh sự đồng cảm.
Cả hai đứng lặng một lúc, không ai vội vã phá vỡ khoảnh khắc yên bình này. Giữa những kệ sách cổ kính, giữa không gian tĩnh lặng của cửa hàng, dường như thời gian đang trôi chậm lại, để cả hai có thể cảm nhận được sự tồn tại của nhau một cách sâu sắc hơn.
Cuối cùng, Lý Mặc nói khẽ, giọng điệu đầy ấm áp:
"Nếu cô cần bất kỳ sự hỗ trợ nào trong dự án sắp tới, đừng ngại liên lạc với tôi."
Lời đề nghị của anh làm Hạ Vũ bất ngờ. Cô không nghĩ rằng một người như Lý Mặc, với lịch trình bận rộn, lại sẵn lòng giúp đỡ cô trong công việc. Dù vậy, cô cũng không muốn từ chối thiện chí của anh.
"Cảm ơn anh, nhưng tôi nghĩ mình sẽ ổn thôi," Hạ Vũ đáp lại với nụ cười. "Nhưng nếu có gì cần, tôi sẽ liên lạc với anh."
Lý Mặc khẽ gật đầu, đôi mắt anh vẫn giữ nguyên sự ấm áp ấy. "Tôi luôn sẵn sàng."
Sau một lúc, Hạ Vũ cúi xuống chọn thêm một vài cuốn sách. Cô cảm thấy dễ chịu hơn khi có Lý Mặc bên cạnh. Không khí giữa hai người đã dần trở nên thoải mái, và cô nhận ra rằng anh không phải là một người xa cách như vẻ ngoài lạnh lùng mà anh thể hiện.
Khi cả hai ra khỏi cửa hàng sách, ánh nắng nhẹ nhàng của buổi chiều tràn ngập khắp con phố. Lý Mặc bước đi chậm rãi bên cạnh Hạ Vũ, không vội vã, không căng thẳng. Cảm giác giữa họ dần trở nên dễ chịu hơn. Hạ Vũ cảm nhận được rằng có lẽ đây không phải lần cuối cùng họ gặp nhau trong hoàn cảnh như thế này.
—
Chương 3 khép lại với một cuộc gặp gỡ tình cờ nhưng đầy ý nghĩa giữa Hạ Vũ và Lý Mặc, qua đó tiếp tục phát triển sự kết nối dần dần giữa hai nhân vật. Mạch truyện vẫn giữ sự nhẹ nhàng, tình cảm phát triển từ từ qua những tình huống đời thường.
Mình sẽ tiếp tục với Chương 4, duy trì nhịp độ và mạch truyện nhẹ nhàng, tập trung vào việc phát triển mối quan hệ giữa Hạ Vũ và Lý Mặc qua những lần tương tác ngày càng sâu sắc hơn.
—
— 次の章はもうすぐ掲載する — レビューを書く