Mạc Thanh Yên cảm thấy cái miệng nhỏ của con gái mình càng ngày càng lợi hại, bởi vì tất cả mọi người đều cưng chiều nó, nó càng ngày càng càn rỡ.
Cô thấy Lệ Đình Tuyệt đi vào, vì thế ngoắc ngoắc ngón tay với anh.
Dáng người cao lớn của Lệ Đình Tuyệt đi tới chỗ cô, Mạc Thanh Yên bảo anh ngồi xuống, sau đó ghé sát tai anh, nhỏ giọng nói:
"Anh phải quản con gái anh cho tốt đi, cái miệng nhỏ kia càng ngày càng biết nói chuyện đấy."
Khiến cho Lệ lão gia tử ngượng ngùng cũng không biết giải thích thế nào.
Lệ Đình Tuyệt vừa tới đã nghe thấy hết, cho nên anh cười nói:
"An An như thế rất tuyệt, cũng chỉ có nó mới có thể quản được ông cụ."
Nghĩ đến địa vị của Lệ lão gia trong nhà họ Lệ, ai cũng không dám nói, dám quản ông. Cho dù là Lệ lão thái thái nhiều khi cũng phải dỗ dành.