Anh gọi cô một hồi lâu, cũng xoa bóp vị trí thái dương, nhưng cô không tỉnh lại.
Ánh mắt quyến rũ của Lệ Đình Tuyệt nhíu lại, anh lấy chiếc áo choàng tắm bên cạnh rồi quấn vào người cô, sau đó ôm cô xoay hướng xuống dưới lầu, rồi lên xe, nhanh chóng lái xe tới Lâm Thành.
Tốc độ xe mà anh đi cực nhanh, hơn nữa thỉnh thoảng anh lại liếc vào tấm kính ở gương chiếu hậu xem tình hình hiện tại của Mạc Thanh Yên.
Mắt càng ngày càng thâm hơn, trái tim ngày càng cấp bách. Cô vẫn không tỉnh, tâm tình của anh không thể nào bình tĩnh.
Anh bấm số điện thoại của Ngôn Ngọc, nhưng lại không gọi được.
Cuối cùng tức giận, anh ném điện thoại qua một bên và thêm một vài số tốc độ.
Trong hai giờ đồng hồ, anh rút ngắn xuống còn năm mươi phút. Thời điểm xe dừng lại, Mạc Thanh Yên cũng tỉnh.
Cô chớp chớp mắt rồi ngồi dậy.
"Tuyệt, chúng ta đang đi đâu vậy?"