Mấy người nâng ly uống một ngụm, Ngôn Ngọc nhìn ra được giữa Nam Cung Ngạo và Lương Mộc Tình có gì đó không thích hợp lắm.
Anh nhìn về phía Lương Mộc Tình: "Lương tiểu thư, tôi thấy sắc mặt của cô không được tốt lắm, ngày mai tôi sẽ làm kiểm tra sức khoẻ cho cô nhé?"
Hôm nay, sắc mặt của Lương Mộc Tình rất kém, hơn nữa tâm trạng cũng không tốt, ngay cả Mạc Thanh Yên đến cũng không thấy cô tốt lắm.
Sau khi cô ấy nghe Ngôn Ngọc nói thì đột nhiên ngẩng đầu lên, liên tục xua tay.
"Không cần, tôi khoẻ lắm, tôi không cần làm kiểm tra."
Lại là ngữ điệu giống như vậy, hết mức mâu thuẫn.
Nam Cung Ngạo nổi giận, nói to: "Lương Mộc Tình, rốt cuộc em muốn làm gì?"
Mấy tháng nay, cô ấy lúc nào cũng vậy, vừa nói đến kiểm tra sức khoẻ thì cảm xúc cô ấy liền không đúng lắm. Hơn nữa cơ thể cô ấy càng ngày càng suy yếu, anh thật sự sợ ngày nào đó cô ấy sẽ không tỉnh lại nữa.
Lương Mộc Tình chớp chớp cặp mắt to, nước mắt trào ra.