"Mẹ, mẹ vẫn nên chờ chú Nam Cung đẹp trai tới rồi hãy hành động."
Dù sao hiện tại chỉ có một mình cô, bọn họ lo lắng cho cô. Trong tay Mạc Thanh Yên đang cầm lựu đạn gây mê do tụi nhóc chế tạo, nhẹ giọng nói.
"Cảm ơn bảo bối của mẹ, ngày mai mẹ sẽ quay trở về."
Sau đó điện thoại bị ngắt. Mạc Thanh Yên lấy ra đồ nghề phá khóa, nhẹ nhàng mở cửa, tiếp theo thả lựu đạn gây mê vào, đóng cửa lại.
Mạc Thanh Yên chạy ra xa cách đó không xa, chờ đợi một hồi lâu. Canh khoảng thời gian hẳn khói mê đã có tác dụng, cô mới mở cửa tiến vào.
Nhìn thấy Ngôn Khải ngã nằm trên sô pha, cô bước nhanh đến, trói lại. Sau đó cô mới quan sát, đánh giá nhà của anh ta. Phòng ở rất nhỏ, nhưng lại được dọn dẹp vô cùng sạch sẽ.
Tên này hóa ra mắc bệnh sạch sẽ, dọn dẹp cẩn thận, căn phòng thật sự rất sạch sẽ. Chuyện này làm Mạc Thanh Yên cảm thấy bất ngờ, vốn dĩ cô luôn tưởng rằng tên này sẽ không phải kiểu đàn ông biết làm việc nhà.