Ngày hôm sau, một nhà ba người vẫn đang ngủ say, tiếng đập cửa vang lên.
"Yên tiểu thư, Yên tiểu thư..."
Nghe tiếng, Mạc Thanh Yên đột nhiên tỉnh lại, Lệ Đình Tuyệt cũng mở đôi mắt hẹp dài ra.
Cô vẫn còn nằm trong lồng ngực anh, ngước nhìn đôi mắt thâm thúy kia của anh, sắc mặt nhanh chóng thay đổi. Cô ngồi bật dậy, hướng mắt ra phía cửa.
"Ông xã, sao anh còn ở đây?"
Lệ Đình Tuyệt đưa ngón tay dài xoay mi tâm, thần thanh khí sảng. Ôm cô ngủ và tự ngủ một mình, thật sự là hai chuyện rất khác nhau.
*thần thanh khí sảng: diễn tả một loại trạng thái khi con người sảng khoái, thoải mái, dễ chịu sau khi ngủ dậy hay nghỉ ngơi.
Anh ngồi dậy, giọng nói khàn khàn, là kiểu giọng nói gợi cảm sau khi thức dậy: "Mấy giờ rồi?"
Mạc Thanh Yên nhìn đồng hồ, kinh ngạc nói: "Mười giờ."
Khó trách người hầu gõ cửa, hình như bọn họ đã ngủ một giấc rất sâu. Hướng mắt nhìn về phía Angela, con bé ngủ mê man.