Mạc Thanh Tuyết nhìn thấy ánh mắt hàm chứa nụ cười của Mạc lão gia tử, tức giận hừ lạnh một tiếng.
"Cả nhà đều là lũ tiện nhân."
Nói xong cô ta chuyển tầm mắt lên người đàn ông anh tuấn bên cạnh Mạc Thanh Yên. Hôm nay anh lại càng đẹp trai, anh mặc tây phục kết hợp áo sơ mi trắng với những phong vị khác nhau, hơn nữa mỗi ngày đều mang đến cho người khác những cảm nhận không giống nhau.
Người đàn ông yêu nghiệt như vậy thật sự trên đời này có mấy người. Mạc Thanh Tuyết coi như loại đàn bà đã chơi qua bao đàn ông ở hộp đêm, nhưng là chưa từng gặp qua người đàn ông cực phẩm như anh, cho nên rất muốn nếm thử hương vị của anh.
"Chị họ, em đang nói với chị đấy. Chị có nghe hay không?"
Bạch Nguyệt Quang thấy đôi mắt cô ta cứ nhìn chằm chằm xuống dưới, lẩm bẩm lẩm bẩm, cảm thấy chị họ khẳng định không tập trung nghe cô ta nói.
Mạc Thanh Tuyết quay đầu lại: "Được, tùy em."