Không có di động, liền không có thứ để giết thời gian, có chút nhàm chán.
Cô nhìn trần nhà, biết đêm nay nhất định sẽ bị vạch trần, nhưng cô không quan tâm. Dù sao cô sẽ sớm rời khỏi đây, giao tình với Lạc lão thái thái cũng không sâu.
Chỉ cần chịu đựng nốt đêm nay, nói không chừng ngày mai Lệ Đình Tuyệt sẽ tới, cô nhất định phải cố gắng hết mình, chờ anh tới, đón cô về nhà.
Do tối qua không ngủ được, sáng nay lại dậy quá sớm, cô nằm một lát liền ngủ luôn rồi.
Chờ tới khi cô tỉnh lại, đã giữa trưa, ngủ đã được vài tiếng, nhìn đồng hồ, đã hơn 12 giờ.
Lúc đứng dậy, thấy trên người có chăn mỏng, biết là Lạc Mục còn chút lương thiện, đắp lên cho cô.
Cô kéo chăn ra, đặt sang bên cạnh, liền thấy Lạc Mục sắc mặt tối tăm nhìn chằm chằm cô, cô nghi hoặc xoa xoa mặt.
"Trên mặt tôi có gì sao?"
Lạc Mục buông công văn, tới gần cô.
"Mạc Thanh Yên, cô nói xem, nếu cô mang thai con tôi, Ám Dạ còn thích cô nữa không nhỉ?"