Con ngươi Lệ Đình Tuyệt nửa sập xuống, nhìn chất lỏng màu vàng, tấm lòng kia anh đã cho tiểu Yên rồi. Người kia nên là người bên cạnh tiểu Yên, anh cũng không muốn đối đầu cùng họ.
Dù sao anh cũng yêu Mạc Thanh Yên, nếu như đối đầu với bọn họ, thì anh với tiểu Yên khó có thể bên nhau.
Nghĩ đến đây, thần sắc hơi tối sầm lại.
"Ngày mai trở về, cậu điều tra chuyện này đi."
————
Ba ngày sau, tết thiếu nhi 01/06. Mạc Thanh Yên bị tiếng chuông báo thức đánh thức, cô mở mắt ra, sau đó vỗ vỗ mông Angel.
"Bảo bối, dậy nào."
Lát nữa nha đầu này nhất định sẽ chọn váy, phải trì hoãn rất nhiều thời gian, vì vậy cô phải cố hết sức gọi cô bé thức dậy.
Angel ôm chặt chăn, ngái ngủ nói: "Con còn muốn ngủ tiếp."
Sau đó chui vào trong chăn, Mạc Thanh Yên nhíu mày, nha đầu này, rất khó rời khỏi giường. Mỗi lần gọi cô bé dậy đều vô cùng phí sức, vì vậy chỉ có thể dùng chiêu dụ dỗ cô bé.