Lệ Đình Tuyệt xác định, chiêu thức đùa của hai lão gia tử thật là thiên y vô phùng.
"Tiểu Yên, tối nay ở bên cạnh anh, đi đâu cũng không được đi."
Mạc Thanh Yên cười, gật đầu, mặt vuốt lên mặt anh, để cặp lông mày anh hạ xuống.
"Vui quá, có thể gặp anh ở đây!"
Thấy tâm trạng cô tốt, khóe miệng anh hiện ra nụ cười. Anh cúi đầu hôn cô, hôn nồng nhiệt, hơn nữa rất bá đạo. Anh quyết định sẽ luôn làm cô vui vẻ, vì thế mọi việc cứ để anh lo.
Trong phòng nghỉ ngơi phát ra tiếng hai người đang hôn nhau, hai tay cô ôm lấy anh, giống như là cả thế giới của cô.
"Mạc tiểu thư, Lệ thiếu gia, tiệc mừng thọ bắt đầu rồi."
Người hầu gõ cửa, sau đó gọi hai người.
Lệ Đình Tuyệt mới mở cái miệng nhỏ quyến rũ của cô, nơi đó bị hôn sưng lên, trắng mịn và lấp lánh, phát ra sự mê người.
Mặt cô đỏ lên, cười ngọt ngào, "Tuyệt, chúng ta nên đi thôi."