Lệ Đình Tuyệt thích cô ngoan ngoãn như vậy, khoé môi không khỏi kéo lên một vòng cung hoàn hảo.
Hôn càng lúc càng sâu, bàn tay to cũng theo đó mà tiến vào trong quần áo của cô.
Cả hai đều không thoải mái, đều muốn tìm chỗ giải toả. Áo sơ mi của hắn bị bàn tay nhỏ bé của cô nắm chặt lấy rồi lại nới lỏng ra, làm xuất hiện vô số vết nhăn. Mà quần áo của cô bị hắn kéo xuống đến đầu vai, để lộ xương quai xanh gợi cảm.
Nụ hôn của hắn rơi xuống, để lại dấu ấn màu đỏ.
Một âm thanh non nớt vang lên.
Mạc Thanh Yên, đi ra, chúng ta cần nói chuyện.
Nghe được là âm thanh của Băng Khối, cô đột nhiên hoàn hồn, nhìn đến bộ dáng hai người lúc này, mặt đỏ bừng lên. Này yêu nghiệt, giống như bị mê hoặc, nàng thế nhưng….. Thế nhưng động tình.
Mà Lệ Đình Tuyệt nhìn đến động tác của nàng, nụ cười hiện rõ trên khuôn mặt tuấn tú, dùng đầu ngón tay giữ lấy cằm cô.